AN LẠC-TỰ TẠI

Vũ trụ luôn vận chuyển,quay cuồng không ngưng nghỉ theo quy luật tuần hoàn để kiến tạo và hủy hoại cuộc sống.Cuộc sống trên hành tinh xanh lệ thuộc vào sự sống[trạng thái âm-vô hình],chỉ khi nào sự sống đủ điều kiện thuận lợi thì cuộc sống mới phát sinh,sự sống và cuộc sống như hình với bóng;linh hồn và sự sống cũng giống như cái bóng,chúng hiện hữu trong trạng thái mờ ảo phía sau cuộc sống.

Cuộc sống được thể hiện qua vô vàn hình thức, để được tồn tại trong 1 dạng thức  là chuyện khó khăn,cá thể đó phải tranh đấu với ngoại cảnh đủ mọi phương diện; đó là  sự chuyển đổi thay khác liên tục từ hình thức cho đến nội dung,không ngoài mục đích thuận hợp với hoàn cảnh sống;nếu không sẽ lâm vào cảnh suy tàn.

Muốn làm được điều trên,ngoài nghị lực kiên trì còn phải có thời gian. Để được an toàn ,cá thể phải sống theo bầy đàn,sự liên kết bầy đàn làm tăng thêm sức mạnh, đó là 1 lợi thế lớn trong đấu tranh sinh tồn.Muốn có được điều nầy,thông thường cá thể phải khép mình vào quy luật, đôi khi phải hy sinh quyền lợi riêng vì ích lợi chung.Sự tiến hóa luôn có những nấc thang phân định thứ bậc của từng chủng loài,thọ nhận được hình tướng của loài người là 1 điều vinh hạnh và may mắn;bạn có nhận ra điều nầy không?

Bất luận bạn là ai, được sanh ra trong hoàn cảnh giàu sang hay nghèo hèn,chủng tộc,nơi chốn được sinh ra…đó chỉ là những yếu tố phụ góp phần hình thành nên 1 kiếp người;tất cả những yếu tố phụ đã nói trên là những nhân tố định hình cho nhân cách và phẩm chất của 1 kiếp;bạn phải chấp nhận những nhân tố trên;chúng là 1 mặc định của quá khứ.Hiện tại,chúng ta chỉ là những kẻ thừa hưởng di sản hay là những kẻ thọ nhận nhân quả báo đã đủ ngày giờ do nhân duyên từ nhiều kiếp trước.

  1. THỌ NHẬN 1 KIẾP NGƯỜI

Tạo hóa đã mặc định cho chúng ta mỗi kiếp người 1 khoảng thời gian được hiện hữu trên cuộc đời nầy khoảng 100 năm.Muốn được tồn tại,tất nhiên là chúng ta phải học hỏi cách thích nghi để sống thuận hợp với hoàn cảnh xung quanh.Tùy theo phẩm chất được thọ hưởng từ trước[tốt hay xấu],căn cứ theo cách chúng ta thể hiện cái khả năng thích ứng với hoàn cảnh,chúng ta sẽ nhận được cái giá trị tương xứng;thông thường thì khả năng đến đâu,tiện nghi đến đó hay nói nôm na là quyền lợi theo địa vị. Đây cũng chính là cái nơi[nguyên nhân] phát sinh ra quan niệm,nhận thức về những gì có liên quan đến buồn vui sướng khổ của 1 kiếp người.

  • sự sở hữu,niềm vui và nỗi buồn

Từ lúc lọt lòng,mới mở mắt chào đời là khái niệm về riêng tư đã hình thành,thể hiện qua sự thân quen hay xa lạ[khác biệt] hay hình thành niềm vui trong nhận thức.Dần dần,niềm vui ngày càng được củng cố trên vật sở hữu;lâu dần thành thói quen là niềm vui chỉ phát sinh trên vật chất,muốn vậy phải ra sức chiếm hữu càng nhiều càng tốt.Sự mất mát hay những hệ lụy từ chiếm hữu là nguyên nhân phát sinh nỗi buồn.Chúng ta không nhận ra là niềm vui phát sinh từ tâm thức,không chỉ đơn thuần từ vật chất;niềm vui cũng có thể phát sinh từ cảm xúc[phi vật thể]; đó là sự chú tâm vào những tương quan có ảnh hưởng đến bản thân ngay trong hiện tại[phải già dặn kinh nghiệm,từng trải mới có thể cảm nhận]; đó là sự thụ hưởng cái đẹp,cái thân thương không căn cứ qua sự chiếm hữu;chỉ căn cứ trên cái giá trị hiện thực đang phô bày,tác động lên nhận thức của chúng ta.

b-tác động của hoàn cảnh và tuổi tác

Đa phần[hầu hết] chúng ta không nhận ra điều nầy, đó là niềm vui luôn hiện hữu mọi lúc,mọi nơi xung quanh chúng ta nhưng chúng ta không nhận ra,bởi 1 lý do rất đơn giản: nội tâm của chúng ta đang bị hoàn cảnh sống tác động  và phân tán ra nhiều hướng.Chúng ta chỉ nhận ra rất ít trong số chúng khi chúng tác động đến chúng ta và làm cho chúng ta quan tâm.Sự chú ý đến khiến tâm trí gán giá trị cho chúng vui hay buồn căn cứ theo sự có lợi hay có hại.Cái tâm trạng buồn vui bỗng chốc nầy luôn khiến cho tâm trí bị quay cuồng;kinh sách gọi là phiền não đảo điên.

Cái tâm trạng trên hầu như ai cũng đều phải có  trải qua,nhất là lúc tuổi trẻ[trong lứa tuổi lao động-sự nghiệp chưa vững vàng].Nhờ có tuổi tác,kinh nghiệm nên đảo điên giảm dần;cá biệt có người tình trạng trên ngày càng tăng,là do nghiệp lực tự tạo gây cho mình quá nhiều nghiệp chướng nên mang nhiều tai họa.Tuy vậy,cũng chỉ có 1 số rất ít người[do may mắn] có thể tiếp cận được với an lạc và tự tại[biết cách nhận ra niềm vui không lệ thuộc quá nhiều vào vật chất];thông thường, đa số đều dừng lại ở vị trí yên vui[niềm vui và nỗi buồn căn cứ theo hoàn cảnh vật chất].Những phân đoạn sau chỉ có trong ebook,sẽ xuất bản

2-NỀN TẢNG CHO AN LẠC VÀ TỰ TẠI

a-bình ổn

-hữu vi [đối trị]

-vô vi [tùy duyên]

b-yên vui[vô sự tiểu thần tiên]

3-AN LẠC VÀ TỰ TẠI

a-an lạc

-cảm nhận niềm vui

b- tự tại

4-TRẦM MẶC[trầm tư mặc tưởng]

  • sự sáng tạo ra tư thế ngồi kiết già [PHẬT GIÁO]

Đây là 1 thế ngồi có thể gọi là vượt địa hình,chỉ có con người mới có thế ngồi nầy để đối phó với tự nhiên hoang dã,dần dần mới tăng cường thêm gối[tọa cụ độn cỏ]. Đây là cách có thể ngồi lâu trong tư thế thoải mái nhất,thế ngồi nầy có chức năng làm cho thẳng lưng,chống được cái lạnh do xếp chân và tay ôm sát thân.

Do sống trong hang động thiếu phương tiện[đơn giản trong sinh hoạt],chúng ta có thể ngồi  theo tư thế nầy để suy nghĩ;trong suy nghĩ, để tránh phân tán tư tưởng làm xao nhãng sự tập trung,có thể nhắm mắt;PHẬT GIÁO gọi thế ngồi nầy là thiền định,nếu vấn đề quá hóc búa phải suy nghĩ chuyên cần ,gọi là đại định.

Trong yên tịnh,thế ngồi nầy dễ sanh buồn ngủ [ngủ gật-ngủ ngồi],nếu ngồi lâu làm cho máu huyết ngưng trệ do bất động[thiểu năng tuần hoàn máu],quan trọng là việc giảm máu lên não[gáy bị lạnh],gây mộng mị viễn vong[nếu ngủ ngồi].

Sở dĩ thế ngồi nầy nổi danh là do các nghệ nhân tạc tượng  để tôn sung PHẬT.Thực chất ra đó chỉ là sự thể hiện lại tư thế ngồi của người làm mẫu,tượng được sống động là do bàn tay chạm khắc của các nghệ nhân làm nổi rõ tư thế trang nghiêm qua tướng ngồi;rõ nét nhất qua gương mặt; phải thể hiện được cái thần khí điềm đạm,trang nghiêm,thanh thản không đượm chút ưu phiền mới nói lên được sự bình lặng của nội tâm[bình tâm]

Trong thực tế,sự bình tâm rất khó,chúng ta có thể tạo vẻ,làm dáng để bộc lộ nội tâm ra bên ngoài chỉ trong 1 khoảng khắc nào đó…để làm mẫu.Sự bình tâm là 1 trang thái luôn sống động,chứ không phải là trạng thái tĩnh lặng được thể hiện qua khuôn mặt hay trong lúc tham thiền.Sự bình tâm chỉ có trong những tâm thức đã đầy đủ nội lực do công phu,già dặn về trí tuệ[tri thức]; đó là sự tỏ rõ bản chất của sự sống vô hình được thể hiện qua hình thức là cuộc sống hữu hình.Cũng có đôi khi tướng tự tâm sanh,khi sự bình tâm đã thành công; đó là sự giải tỏa được những xung đột giữa nội tâm và cuộc sống,sự thư thái sẽ lộ rõ qua nét mặt;gọi là phát huệ[sáng suốt-thông suốt]

b-phát huệ

“ Học chỉ cầu hiểu,không cầu biết”PHẬT GIÁO, đó là sự tỏ rõ bản chất của sự sống[hiểu],chứ không cần tỏ rõ bản chất của cuộc sống[biết];do cuộc sống chỉ là cái ngọn,cành,lá của cái cây[sự sống]. Đó là cái “DỐT” độc nhất vô nhị của sư HUỆ NĂNG,1 người không biết chữ. Để tỏ rõ cái lạ lung nầy,chúng ta thử triển khai 2 danh từ bản năng và kỹ năng;bản năng thuộc về hiểu,kỹ năng thuộc về biết,qua 2 lĩnh vực bay và xây dựng của côn trùng có cánh và mối.

Trong hàng không và xây dựng, để có kỹ năng,chúng ta phải học hàng đống công thức toán…trong lúc con ruồi,con mối hoàn toàn không  có học[dốt]; nhưng chúng đã làm thật tốt các chuyện chúng ta đang học cách đây …hàng trăm triện năm! Nếu tổ mối cao trên 4m,với chiều cao 1ly của con mối;ngôi nhà phải cao 6km.Lạ lung hơn nữa,con mối thợ bị đui,mối chúa thì nằm 1 chỗ,lại có thể điều khiển cả triệu mối thợ chỉ bằng chất dẫn dụ sinh học.

c-ý nghĩa của cuộc sống-niềm vui

Niềm vui khi được hiện hữu,bất luận bạn là ai,là gì, đang thọ hưởng 1 hình thức  của cuộc sống trên cõi đời nầy;bạn được sanh ra trên cõi đời nầy chỉ với 1 mục đích là được hưởng thụ mọi niềm vui!? Đó chính là thứ có giá trị vĩnh hằng trên cõi đời nầy;niềm vui chính là mục đích sống của chúng ta,chứ không phải thứ nào khác

100 trên cõi đời nầy là khoảng thời gian tạo hóa dành riêng cho bạn để thụ hưởng niềm vui.Niềm vui thì luôn có ở khắp mọi nơi, điều quan trọng là bạn phải biết cách nhận ra chúng;niềm vui chẳng đến,chẳng đi,cũng chẳng ở đâu xa,chúng chính là cái tâm thức đang tồn tại trong mỗi chúng ta. Điều còn lại là cách bạn thể hiện nó trong giao tiếp với tha nhân[hoàn cảnh xung quanh].Bạn có thể đánh giá ngoại cảnh[buồn vui, đẹp xấu] theo quan niệm của bạn,chính bạn sẽ là kẻ hưởng thụ sự đánh giá đó.Sự việc muôn đời vẫn vậy ,luôn vô tri giác;chỉ có bạn là người ra giá,cũng chính bạn là kẻ mua và nhận lấy những gì bạn muốn mua;sự việc muôn đời vẫn vậy,luôn bất động vô tri

DÀN BÀI

ĐẠI CƯƠNG

  1. THỌ NHẬN 1 KIẾP NGƯỜI
  • sự sở hữu-niềm vui và nỗi buồn
  • tác động của hoàn cảnh và tuổi tác

2-NỀN TẢNG CHO AN LẠC VÀ TỰ TẠI

a-bình ổn

-hữu vi[đối trị]

-vô vi [tùy duyên]

b-yên vui[vô sự tiểu thần tiên]

3-AN LẠC VÀ TỰ TẠI

a-an lạc

-cảm nhận niềm vui

b-tự tại

4-TRẦM MẶC[trầm tư mặc tưởng]

  • sự sáng tạo ra tư thế ngồi kiết già[PHẬT GIÁO]
  • phát huệ
  • ý nghĩa của cuộc sống

-niềm vui

 

LỜI THAY TỰA

 

100 năm được tồn tại trên cuộc đời nầy là 1 khoảng thời gian khá dài.Hạnh phúc ,sung sướng nhất của 1 kiếp người là thời niên thiếu, đó là khoảng thời gian vô tư lự [vô lo] của tuổi trẻ;chúng ta nhìn cuộc đời chỉ toàn là 1 màu hồng của mộng và mơ.Có thể nói, đây là thời kỳ chúng ta sống rất thực với tự nhiên,mọi tính toán tham vọng hầu như không có đối với sự chiếm hữu để làm của riêng.Nhờ sự thanh thản trong nội tâm,chúng ta dễ dàng nhìn thấy cái đẹp,cái đáng yêu hầu như ở khắp mọi nơi,xung quanh ta.

Theo tuổi tác,niềm vui như nhiên dần dần được thay thế bằng những niềm vui khác mang tính nhân tạo, đầy tính toán và tham vọng riêng tư.Niềm vui không còn được ngưỡng mộ,thưởng thức theo nghĩa đơn thuần ,nguyên thủy theo nhận thức bản tâm;;niềm vui đã được phán đoán, định giá qua tính thực dụng trên vật chất[lúc ban đầu].Theo thời gian,vật chất ngày càng nhiều thì tham vọng lại càng cao;có quá nhiều niềm vui như hiện nay nhưng do quá thân quen nên không còn được nhận ra nữa,thay vào đó là những nỗi buồn do nhàm chán[không còn được chú ý quan tâm đến],thất vọng[do tham vọng].

Hoàn nguyên,cải lão hoàn đồng mang cái ý nghĩa trở lại lúc ban đầu của tuổi thơ bằng cachs thay đổi tư duy,dẹp bỏ thành kiến cố hữu để có lại cái niềm vui thuở ban sơ là sự thành công của tiến trình tự tri tự ngộ;hành giả sẽ nhận được niềm vui của thuở ban sơ qua tâm trạng an lạc,tự tại.

Khổ nỗi,do tham vọng ,người đời lại hiểu sai cái ý nghĩa trên,họ lại đi bào chế thuốc trường xuân,tăng lực nhằm biến đổi và tái sinh lại cái thân xác già nua đã sắp bước vào thời kỳ mục nát của bản thân mình!?

粉嫩公主酒酿蛋是一款100%纯植物提取的丰胸美胸产品,丰胸产品在入市以前就已经经过了国家相关权威部门的严格检测粉嫩公主官网,是国家食品药品监督管理总局批准的美胸品牌丰胸方法,还是世界卫生组织中国区研究专家委员会权威推荐的一款女性丰胸专用产品丰胸产品粉嫩公主酒酿蛋